Chính Lăng Vương Phi: Chương 1
Chính Lăng Vương Phi là tác phẩm ngôn tình của Lãnh Nguyệt Dạ. Hơn hai mươi năm trời sống trong tranh đấu. Từ lần đầu tiên Mạc Tử Liên nhìn thấy Đông Phương Thiên Trạch liền nhất kiến chung tình. Sau đó lại dùng hết thủ đoạn để vào được Tịnh Khiêm Vương Phủ làm thiếp của hắn. Tuy nhiên hắn vẫn luôn không đoái hoài, mặc cho nàng hết náo loạn rồi lại tranh đấu. Đùa giỡn trong vòng vây thủ đoạn suốt mười lăm năm, lê một thân đầy thương tích, bàn tay dính đầy máu tanh bẩn thỉu… Nàng. .. thê lương cười. Tới giây phút cuối cùng mới nhận ra, thì ra nàng đã sống một cuộc đời vô nghĩa.
Được cơ hội sống lại sau khi trải qua mấy ngàn năm chịu trừng phạt, lại trọng sinh qua rất nhiều kiếp mà vẫn giữ nguyên trí nhớ khiến Mạc Tử Liên có thể nhìn rõ cuộc đời. Nàng quyết định buông tha hết thảy những oán niệm thù hận trong quá khứ, một lần nữa làm lại cuộc đời. Cuối cùng, nàng gặp hắn.
Một tựa truyện ngôn tình đầy nổi bật, đề cao tính nhân văn và tình yêu. Mời các bạn cùng khám phá.
Sau khi tỉnh dậy, xem xét một vòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ có cảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi.
Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vương phủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầm thì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào mùa đông. Sau đó sốt cao không hạ dẫn đến thân thể ngày càng yếu ớt.
Bắt đầu từ đây, nàng mới học được sử dụng thủ đoạn. Lúc đầu chỉ là vài trò nhỏ bé, dần dà thủ đoạn càng ngày càng tinh vi, càng lúc càng hiểm độc, thậm chí lấy cả mạng người ra đùa giỡn mới dẫn tới hậu quả sau này. Trước đó một phần là còn trẻ con ngây thơ lại mới vào phủ, tuy suốt ngày dùng mồm mép, gây rối vương phủ nhưng thuỷ chung chưa hề làm ra việc thương thiên hại lý gì. Chỉ là chọc cho Đông Phương Thiên Trạch thêm chán ghét nàng mà thôi, cho nên thuỷ chung hắn vẫn chưa từng đụng vào một sợi tóc nào của nàng.
Cả sau này cũng vậy, cho dù nàng gây sự hắn cũng chỉ là phạt nàng, chưa từng ngăn cản, bởi vậy tội nghiệt mới ngày càng nghiêm trọng. Có thể nói cho tới lúc này nàng vẫn còn trong sạch, cả về thân thể lẫn tâm hồn. Cho nên, trở về lúc này là hoàn toàn chính xác.
Ánh mặt trời dần dần khuất bóng, Mạc Tử Liên mới chậm rãi đứng dậy trở về Ngạc Xuân viện của mình. Nhìn nhìn quang cảnh trong viện, Mạc Tử Liên nhíu mày. Năm đó lúc mới vào phủ, nàng đã hoang phí không ít công sức, tiền bạc mới có thể chiến thắng mấy vị thị thiếp khác mà dành được Ngạc Xuân viện này. Nguyên nhân duy nhất chỉ là vì nó gần với chính viện của Đông Phương Thiên Trạch.
Lúc đó chỉ cảm thấy tòa viện này thật đẹp, thật sang trọng. Nhưng hiện tại nhìn lại, Mạc Tử Liên chỉ cảm thấy tòa viện này quá xa hoa, thô tục và ồn ào bởi nơi đây có không ít người qua kẻ lại, lại thêm những thị thiếp ghen tị soi mói, xác thực tìm không ra một chút yên tĩnh. Mạc Tử Liên quyết định trước hết nhanh chóng tìm cho mình một nơi yên tĩnh, nàng quả thực sắp chịu không nổi.
Lượt xem: 626
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ
Số chương: 67/67

Để lại một bình luận