Chú À! Chia Tay Đi: Chương 1

Số chương: 15 chương chính văn+ 15 ngoại truyện 

Một câu chuyện tình ngược thân khi mà người cô yêu lại chính là kẻ thù của cô. Lúc cô được 4 tuổi bị mất cha mẹ  hắn đem cô về nuôi, luôn chiều chuộng cô như bảo bối. Hắn nói với cô hắn là chú của cô nhưng thực ra hắn chính là kẻ giết cha mẹ cô. Suốt bao nhiêu năm cô đều đem hết tình thương của một người cháu dành cho hắn. 

Lúc cô nhận ra mình và hắn hoàn toàn xa lạ không hề có máu mủ như hắn nói thì cũng là lúc cô đã là người phụ nữ của hắn.

Lúc cô nhận ra mình yêu và nặng tình với hắn thì cũng là lúc cô phát hiện hắn chính là kẻ thù mà cô luôn tìm kiếm.

Thân hình nhỏ bé bị ép sát vào tường,cả người bị hắn kẹp chặt đầu óc thì chóng vánh ong ong khó chịu:

“Chú à buông cháu ra”

“Không được vì ta đang dạy dỗ em, Thanh Thanh”

Hắn chưa cho phép mà cô lại dám mặc váy ngắn lộ hơn nửa đùi, còn cả gan lộ liễu trước mặt hắn câu dẫn đàn ông. Dám rời bỏ hắn ư?

***

” Nếu ta chết đổi lại sự phẫn uất trong lòng nàng thì nàng hãy giết ta đi.”

“Tôi thoả mãn anh”

“Xin nàng.. xin nàng đừng rời xa ta.” Hắn bỏ hết tôn nghiêm của mình quỳ xuống van xin cô tha thiết, cô thì nhẫn tâm đâm hắn một dao vào tim mặc kệ hắn chảy máu sắp chết ngoảnh mặt rời đi.

Đoành...đoành

"Cha.."

Giọng non nớt của đứa trẻ vang lên trong đêm tĩnh mịch.

Đoành

"Mẹ"

Giọng đứa bé gào thét lần thứ hai cùng với tiếng súng liên tục vang. Sương mù dày đặc gió từng đợt thổi bay những chiếc lá xào xạc thật đáng sợ.

Hình ảnh bọn ác quỷ kia chìa súng vào đầu cha mẹ cô nhe răng cười nham nhở. Người đàn ông đứng đầu bầy ra tay bắn không ngừng vào tim vào hai người đang bị trói rồi hung hăng đá họ mấy cước nở ra một nụ cười thoả mãn.

--7 năm sau--

"Đừng... Đừng giết họ."

""Thanh Thanh"

"Đừng giết tôi xin.. xin các người"

"Ngoan nào.. là chú đây"

Đôi mắt ngấn nước mắt của Thanh Thanh từ từ mở ra. Tay siết chặt vào thắt lưng của Đinh Mạc Ca.

"Sao chú ở phòng cháu?"

Không phải chú đang đi công tác sao?

Giọng nói run rẩy của Thanh Thanh khiến hắn bật cười.

"Cháu lại gặp ác mộng nữa à?" Hai ngón tay hắn nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc rối của cô v**t v* ôn nhu.

"Vâng.Quá khứ của cháu dường như rất đau khổ nhưng cháu không thể nào nhớ nổi. Có đúng là cha mẹ cháu chết vì gặp tai nạn không chú?"

Một giọt nước lăn dài trên má cô,tủi thân. Một câu hỏi luôn tồn tại trong đầu óc cô hơn mười năm qua "cô là ai"

Đinh Mạc Ca ôm cô vào lòng thật chặt,tay nhẹ nhàng vỗ lưng cô dỗ dành.

"Nếu định mệnh muốn cháu quên nó đi tất nhiên là có chủ ý. Vì nó quá đau buồn nên nó là quá khứ,hiển nhiên nó sẽ không tồn tại ở tương lai của cháu. Hứa với chú đừng bao giờ cho phép cháu nhớ nó nữa. Được không? Cha mẹ cháu qua đời sớm nhưng cháu vẫn còn có chú. Đúng không"

"Vâng! Từ giờ cháu là Thanh Thanh, mãi mãi là Thanh Thanh của chú Đinh Mạc Ca" Thanh Thanh nở nụ cười rạng rỡ trông thật đáng yêu, đôi môi nở khẽ động màu son hồng bóng mọng đẹp như ánh ban mai khiến tim hắn nổi lên một tầng xao xuyến.

Đinh Mạc Ca kiềm chế không được vội vã nện bước chân ra ngoài.

Một lát sau cửa phòng hắn có tiếng đẩy cửa...

"Chú ơi!" Cái đầu nhỏ thò vào.."Cháu ngủ với chú nhé. Cháu sợ."

Đôi tay gõ bàn phím khẽ dừng, Đinh Mạc Ca ngẩng đầu lên "Vào đi"

Việc ngủ chung của hai người cũng không còn quá xa lạ.. và dần dần trở thành thói quen.
-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 497

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 29/29

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *