Dessaro Nhân Ngư

Dessaro Nhân Ngư: Chương 1

Truyện Dessaro Nhân Ngư của tác giả Thâm Hải Tiên Sinh kể về Dessaro là sinh viên nghiên cứu Sinh vật, hắn cùng với giáo sư Phine hướng dẫn đi khảo sát, mục đích chính là hoàn thiện bài luận và nghiên cứu về nhân ngư của mình

Tại Iceland, vô tình “bắt được” một nhân ngư vảy đen thần bí, hắn không ngờ được, thật ra, hắn mới là “con mồi” thật sự.

Hắn không biết chính mình từ sớm đã bị nhắm đến, bị sinh vật dâm tà lại có chứa sức mạnh lạ kì bí ẩn kia xem thành đối tượng giao phối.

Hắn bước vào phòng thí nghiệm dưới biển, cũng chân chính bước vào vực sâu, đem chính mình làm thành một bữa tiệc ngon miệng của nhân ngư

Một thời gian sau khi họ đi lên hải đảo thần bí, họ vô tình ngược dòng về lại Thế chiến 2, phát hiện manh mối của một âm mưu động trời…

Rốt cuộc dục vọng bản năng của nhân ngư có đạt được hay không, Dessaro dưới sự ngăn trở của thầy hướng dẫn có ý đồ gây rối liệu có thể thuận lợi tiến hành nghiên cứu hay không, mục đích thật sự của cuộc khảo sát và thế lực tồn tại trong quân đội đang cất giấu điều gì? Cùng với các sự kiện mạo hiểm phát sinh trên biển và quá trình nghiên cứu, đấu tranh tình cảm, ái dục bản năng, âm mưu địch ta, mọi chuyện như kéo tơ lột kén tầng tầng mở ra…..





"Ngày 17.7.2016, buổi tối.
Ngày thứ ba chúng tôi tới phụ cận hải vực Iceland.
Rhine ở trong phòng thuyền trưởng theo dõi rada dò tìm, đến bây giờ vẫn không có tung tích của nhân ngư.

Tôi rấhoài nghi liệu nhân ngư có thể sống sóđược trong dòng nước lạnh như vậy hay không, nhưng Rhine vẫn kiên trì rằng năm trước anh ta đã từng tìm được tung tích của nhân ngư ở trong này.
Nhìn vào những điều được ghi chép lại, thì nhân ngư thuộc về sinh vậnhiệđới, nhưng tôi không muốn bỏ qua mộchúhi vọng nào.
Tôi thậsự rấkhávọng được nhìn thấy mộnhân ngư chân thật.
Tôi hi vọng, tên tuổi của tôi có thể tiếp nối những thứ mà các nhà sinh vậhọc vĩ đại chưa hoàn thành được, nghiên cứu về loại sinh vậthần bí này."
Tôi đặbúviếvài dòng lên nhậký như vậy, ma xui quỷ khiến nhìn ra khung cửa sổ nho nhỏ trên khoang thuyền.
Bên ngoài tối tăm u ám, tôi chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng ấm áp của chiếc đèn bàn phản chiếu trên cửa sổ thủy tinh, cùng với hình dáng thon gầy của tôi in bên trong.

Tóc đen, mắđen, càng tôn thêm gương mặquá mức nhợnhạt, quả thậgiống như mộkẻ nghiện húthuốc phiện quá liều.
Tôi cười mộchút.

Rhine nói tôi nhiều khi cố chấp đến gần giống kẻ điên, có lẽ cũng đúng thật.
Tôi viếxuống dưới mộcâu, ngòi búmáy bởi vì tâm trạng độngộbấan mà cắmột đường thậsâu xuống mặgiấy, đúng lúc này, bên ngoài truyền đến mộtrận kinh hô –
"Dessaro, Wallace nhỏ của tôi! Cậu mau ra đây, dưới nước có cái gì đó!"
Tay của tôi run mạnh một cái, thân thể còn phản ứng nhanh hơn so với đại não, từng bước lớn xông về phía phòng thuyền trưởng, vừa vặn va vào Rhine cũng đang đi ra, anh ta đưa tay kéo mạnh tôi mộchút, chỉ vào màn hình camera theo dõi dưới biển sâu, kích động nói.

"Wallace, cậu xem, tôi đã nói nơi này có nhân ngư, cậu nên sớm tin tưởng tôi!"
Tôi mở to hai mắt, đồng tử dừng lại nơi bóng dáng đang di động trên màn hình, trong nháy mắđã mấđi hô hấp.


Đó là một hình dáng vô cùng thuôn dài, điểm khác biệrấrõ ràng so với cá mập và cá heo là, hai bên nửa người trên của nó không có vây cá, mà là một đôi gì đó mở ra, giống như hai chi của nhân loại.
Kia đích xác, là mộnhân ngư.
"Mau....!mau thả lưới a! Rhine, anh còn chờ cái gì!"
Tôi cơ hồ nhảy dựng lên như mới tỉnh dậy từ giấc mộng, thoi mộcú vào ngực Rhine, anh ta lại cầm chặcổ tay tôi cười rộ lên.

"Cậu nghĩ rằng tôi ngốc như cậu sao? Nhân ngư này đã bị chúng tôi thả thuốc mê cho cá mập, bằng không cậu cho rằng tại sao nó lại không trốn đi?"
"Anh cái tên này!"
Tôi lập tức lao nhanh như chớp về phía boong tàu, thấy bọn thủy thủ trên thuyền quả nhiên đã thay xong trang bị lặn, tung lưới xuống nước.

Trên lưới đánh cá có phao dạ quang, phân tán trên mặbiển, tựa như những ngôi sao tản mátrên bầu trời.

Bọn chúng phập phồng theo thủy thủ lặn xuống, biến mấdưới mặnước, tim của tôi cũng theo đó mà chìm chìm nổi nổi, thần kinh giống như phải chịu áp suấnước nhanh chóng căng ra.
Đây chính là mộtrong những phát hiện kinh người nhấtrong lịch sử nhân loại.
Nghĩ đến điểm này, lưng tôi cũng không khỏi căng cứng, kiễng mũi chân đạp lên cộthuyền, hận không thể lặn xuống cùng những thủy thủ kia, bắnhân ngư kia về mới được.
"Wallace, thả lỏng mộchú~ cẩn thận đừng rơi xuống nước đó!"
Rhine ở phía sau cười xấu xa, cẳng chân của tôi cũng theo đó siếchặt, bị anh ta vòng tay xốc lên, mà tôi sợ tới mức thiếu chút nữa đã phản ứng lại trò vui đùa của anh ta, thân thể ngã về phía trước, bị anh ta tay mắlanh lẹ túm lấy phía sau, hai người lập tức té trên boong tàu.

Mông của tôi cơ hồ đặtrên mặanh ta.

May là thể trọng của tôi khá nhẹ, bằng không nhấđịnh sẽ đè gãy cái mũi cao thẳng của anh ta.
"Anh bạn, muốn hôn mông tôi cũng không cần vội vàng như vậy đi?"
Tôi dời thân thể đứng lên, nheo mắcười bỡn cợvới anh ta mộchút.


Rhine lại không quan tâm chống tay xuống boong tàu, cực kỳ muốn ăn đòn nhếch môi.

"Xétheo góc độ sinh vậhọc, hình dáng mông rấtốt, sờ lên xúc cảm cũng không tệ, đây là mộphát hiện vĩ đại khác ngoại trừ nhân ngư trong đêm nay."
"Độ cứng đầu gối của anh cũng không tệ." Tôi đá mộcước vào đầu gối của anh ta, nhe ra một hàm răng trắng sáng.
Giây tiếp theo, thanh âm rầm rầm ở mặnước phía dưới thuyền lập tức đoạđi toàn bộ lực chú ý của tôi.

Tôi ngồi xổm bên cạnh cộthuyền không rời mắt, nhìn bọn thủy thủ kéo lên tầng lưới đánh cá dạ quang kia, quăng lên phía trên.

Quấn cùng mộchỗ với lưới đánh cá, bên trong rõ ràng vây lấy một hình dáng ướđẫm, thân thể vặn vẹo giống như cá mập bị bắvậy.
Đến khi cái giá ngày càng cao lên, cái đuôi thậdài của nó rơi ra khỏi lưới đánh cá, lấy một độ cong duyên dáng rũ xuống.
Loại nhân ngư duy nhấmà con người từng phát hiện trong lịch sử là nhân ngư đuôi đỏ ở Ấn Độ Dương, mà con này lại hơi khác, cái đuôi của nó màu đen, lại không phải là thuần đen.
Không biết có phải bởi vì phản xạ từ mặnước hay không, trung tâm cái đuôi lại tỏa ra mộmàu lam lạnh lẽo như pháo hoa, cuối đuôi còn đan xen mộchúđỏ, màu đỏ đến ghê người, tựa như một lưỡi đao sắc bén còn dính máu.
Đôi mắcủa tôi không biếtại sao, giống như bị cái gì đâm vào, chợcó chúđau đớn, trong lòng cũng nảy sinh một tia bấan.

Mơ hồ nhớ tới vài năm trước khi khảo sáở Okinawa, mộtiền bối đã có năm mươi năm nghiên cứu về nhân ngư – Shinichi tiên sinh từng nhắc tới truyền thuyếkia với tôi.
Đó là một loại sinh vậtên là "Dạ Sánhân ngư".

Cái đuôi có màu xanh đen, mang mộmạđỏ, tựa như những gì tôi đang nhìn thấy.

Khi ông ấy giảng giải với tôi trên mặt còn mang theo nésợ hãi dè dặt, chỉ nói đây là một loại sinh vậcòn đáng sợ hơn cả hổ hay cá mập.

Loại đáng sợ này không chỉ ở lực công kích của nó, mà còn vì nó có mộsức mạnh quỷ dị.

Ông ấy đã cảnh cáo tôi, nếu gặp phải nhân ngư như thế, nhấđịnh đừng kiêu căng ngạo mạn, đối xử với nó như nghiên cứu nhân ngư đuôi đỏ, bằng không những điềm xấu không tưởng sẽ liên tục giáng xuống đầu.
"Hung thần đến từ địa ngục".

Ông ấy đã hình dung như vậy.
Nhưng tôi cũng không phải người NhậBản, cũng không hiểu văn hóa NhậBản, đối với tri thức nông cạn về hàm nghĩa từ này, chỉ đoán có lẽ là giống với ác quỷ Trung Quốc hay ác ma phương Tây.
Về phần nó rốcuộc đáng sợ như thế nào, trong lần trò chuyện kia, Shinichi tiên sinh cũng không nói cho tôi biết, chỉ là dùng một tiếng suỵkín như bưng để chấm dứt.

Giống như để tránh sự truy vấn và hỏi thăm của tôi, vào năm thứ hai tôi đến Okinawa, lời cự tuyệvới tôi cư nhiên là tin tức ông ấy đã qua đời.

Câu đố này, cũng liền vĩnh viễn lưu lại trong trí nhớ của tôi.
Mà lúc này, truyền thuyếđó, lại chân chân thậthậxuấhiện trước mặtôi.
Bấchấp lời cảnh báo trước đó của Shinichi tiên sinh, nhân ngư, đối với bản thân tôi, mộngười cố chấp đến cuồng với các sinh vậthần bí mà nói, chính là dụ hoặc chí mạng.
Khi nó bị nâng lên đến boong tàu, bỏ vào thùng nước, tim của tôi cũng gần như ngừng đập.

Dưới sự trợ giúp của bọn thủy thủ, tôi thậcẩn thận ngồi xổm xuống, đem một lượng thuốc mê vừa phải tiêm lên phần đuôi của nó, sau khi tiêm vào xong, cũng đánh bạo sờ sờ theo đường cong của đuôi cá.

Những chiếc vảy thậnhỏ lạnh lẽo trên đuôi cá sờ lên không giống với các loại cá khác, chúng thậbóng loáng, làn da còn mịn hơn so với cá heo, thậm chí....!cảm xúc rất gần với làn da của con người, tựa như đùi người được vây trong một lớp màng mỏng.
Tôi bị ý tưởng này làm hoảng sợ, tay lơ đãng đụng tới phần cuối đuôi, bụng ngón tay lập tức đau nhói lên.

Tôi kinh ngạc phát hiện trên đuôi của nó cư nhiên còn có gai nhọn, vây đuôi hình tam giác giống hệnhững lưỡi dao sắc bén.

Máu từ kẽ tay của tôi nhỏ giọxuống vảy, giây láđã không còn thấy tăm hơi, giống như bị hấp thụ đi vậy.
Nhân ngư bỗng nhiên giậmình giãy mạnh mộchút, toàn bộ phần đuôi lấy một độ cong khó tin gấp khúc lại về phía tôi, tựa như một con mãng xà xoắn lấy mắcá chân của tôi, đến cả mấy thủy thủ cũng không đè xuống được.
Tôi lập tức ngã ngồi trên boong tàu, cứng ngắc tại chỗ, kỳ quái ngây ngẩn cả người.
"Tiểu tử ngốc, dọa choáng rồi?"
Rhine mộtay kéo tôi dậy khỏi mặt đất, lôi đến một bên, mộcước đạp lên cái đuôi cá đang quấn lấy tôi, dứkhoátiêm hếchỗ thuốc mê còn lại vào.
"Đừng! Đó là lượng dùng cho cá mập, quá liều có thể sẽ hại chếnó!" Tôi kêu một tiếng sợ hãi, thấy cái đuôi cá kia nhanh chóng bình tĩnh nhu thuận, kích động tránh khỏi cánh tay Rhine, lộlưới đánh cá khỏi thân thể của nó.

Tay của tôi kìm không được run rẩy, kích động, hưng phấn, còn có những sợ hãi hỗn tạp trong trí nhớ khiến động tác trở nên rấchậm chạp, khi bóc xong toàn bộ lưới đánh cá từ đầu đến đuôi của nó, lộ ra cả thân hình, cả người tôi bắt đầu phárun, phải lùi ra phía sau một bước mới có thể đứng vững.
Đây là lần đầu tiên, tôi chân chân thậthậđối mặvới cơ thể sống của nhân ngư.
Nó khác hoàn toàn với những khung xương trên ảnh chụp và các thi thể sưu tầm được, nếu không thấy cái đuôi cá cùng đường cong nơi lỗ tai kia, nó căn bản chính là con người.
Thân thể gấp khúc của nó nằm ở đó, mặnghiêng về một bên, từng sợi từng sợi tóc ướđẫm buông trên cổ, nhìn không rõ khuôn mặt, chỉ có thể thấy đường cong cằm thực sắc bén.

Từ dung nhan nhìn nghiêng mà phán đoán, có lẽ nó sở hữu một gương mặcon người không tệ, đương nhiên, đây cũng không phải điều tôi quan tâm.
Ánh mắcủa tôi kéo dài xuống dưới, cơ thịphập phồng trên lưng nó phátriển dẻo dai, hình dạng giống như một dây cung đang vận sức chờ pháđộng, tràn ngập sức mạnh của mãnh thú trong nước.

Tôi thậm chí còn hoài nghi có khi nào nó sẽ độnhiên nhảy đến, cắn xé tôi tựa như cá mập.
Đây là mộnhân ngư có được nửa người tráng kiện của đàn ông trưởng thành.
Tôi từng cho rằng nhân ngư là vô tính, chỉ khi giao phối mới giống như lươn biến hóa giới tính.

Mà bây giờ, nghịch lý này lại triệđể đánh sập suy đoán của tôi.
Ánh mắcủa tôi không tự chủ được dò xéxuống bụng dưới của nó, nơi đó vậy mà thậsự có mộkhối gì đó gồ lên, chỉ là bị lớp màng vảy sinh trưởng bao lấy bên ngoài viền, ở chỗ xương chậu lộ ra một lỗ thủng nho nhỏ.
Nơi đó hẳn là có kếcấu tương tự như cá heo sinh sản, chỉ khi giao phối mới cương lên lộ ra ngoài cơ thể, hình dáng khí quan cũng không như con người.
Chỉ là nhân ngư liệu có cùng hệ thống sinh sản như nhân loại hay không? Quá trình sinh sôi nảy nở của bọn chúng có giống nhân loại hay không?
Không thể ngăn nổi sự hiếu kỳ trong lòng, tôi cầm lấy đèn pin để sau thắlưng, tính toán làm mộchúkiểm tra đơn giản.

Thế nhưng, ngay khi tay tôi xẹqua đầu của nó, vừa cúi xuống, nó bỗng nhiên động mộchút, chỉ là chúphập phồng rấnhỏ, tôi lập tức cảnh giác bậthân thể ra sau, Rhine che ở trước mặtôi, phòng ngừa đó độngộtập kích.
Thế nhưng nó cũng không có động tác gì lớn, chỉ là hơi hơi ngẩng đầu, mái tóc ẩm ướtrên gương mặtrượra mộkẽ hở, để người khác có thể nhìn thấy nửa mặcủa nó.

Dưới mí mắcủa nó mọc ra mộtầng lông mảnh như lông mi, nhưng nhạmàu giống như xương cá, mà đồng tử lại sẫm màu, sâu không thấy đáy, giống như mộmạch nước ngầm trôi nổi trong biển sâu, không hề có tiêu cự.
Nhưng tôi lại cảm nhận được vô cùng rõ ràng, nó là đang nhìn chằm chằm tôi, thậm chí, là đang đánh giá tôi.
Tôi cảm thấy mộtrận sởn tóc gáy, căn cứ vào kinh nghiệm của mộnhà sinh vậhọc, tôi có thể xác định, loại ánh mắnày, căn bản chính là....!coi tôi như con mồi.
Hếchương 1..



-Chương 1+
Paypal Theo dõi 0
0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Lượt xem: 982

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Linh Dị, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Thời lượng: 75/??

Suzu Honjo radiotruyen iptv m3u8 Đình Soạn giải trí tổng hợp Tuấn Anh Anh Sa Thanh Mai Quàng A Tũn truyenngontinh nghe gì Trần Vân Nguyễn Huy Momo Sakura Tâm An Đình Duy xem gì Tú Quỳnh Nguyễn Thành Đình Huy Kana Momonogi Kim Thanh vl79 phim79 Yui Hatano Cô Úc Nguyễn Hoa Viết Linh Đang cập nhật Hà Thu Bảo Linh Mayuki Ito Minami Aizawa Ai Sayama giải trí link tối cổ Yua Mikami vlxx Thu Huệ Đình Soạn Hồng Nhung Yu Shinoda Min Do-yoon Karen Yuzuriha vtvgo tv audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com