Gió Cũng Biết Anh Từng Yêu Em: Chương 1

Anh dập tắt điếu thuốc, bước về phía tôi. Ánh mắt sâu thẳm như bóng đêm kéo đến không kẽ hở, khóe môi cong lên một nụ cười nhàn nhạt,
rồi một tay siết lấy eo tôi,
một cú xoay nhẹ khiến lưng tôi áp chặt vào cánh cửa lạnh toát.

Hơi thở nóng rực phả xuống từ đỉnh đầu, tôi cứng người, sống lưng căng thẳng đến từng đốt xương.

Tống… Tống Khiếu… anh muốn làm gì?
Tôi lắp bắp, giọng run run.

Anh hơi cúi đầu, cười khẽ, ánh mắt như lưỡi dao lướt qua mặt tôi.
Làm gì à?
Nam nữ đơn độc vào khách sạn, em nghĩ là để chơi cờ à?
Giọng anh trầm thấp, mang theo chút khàn khàn đầy nguy hiểm,
“Hay là… em đang sợ?”

Vừa dứt lời, anh nâng cằm tôi bằng những ngón tay lạnh buốt,
cúi đầu, đôi môi mỏng mang theo hơi thở đàn ông áp xuống…

1

Lúc nhận được điện thoại của Phó Viễn, tôi đang bận sửa kế hoạch thị trường trong văn phòng.

“Giang Yên, tối nay cùng ăn cơm nhé?”

Tôi nghiêng đầu, kẹp điện thoại giữa tai và vai, “Sao thế? Phát tài rồi à?”

“Không, chỉ là Mộ Tuyết... cô ấy đồng ý quen mình rồi!”

Tim tôi khẽ run lên một chút, bàn tay đang gõ phím dừng lại hai giây, sau đó tôi cầm lấy điện thoại, “Thật à? Vậy chúc mừng cậu nhé! Tôi không đi đâu, vẫn còn phải tăng ca...”

“Sao thế, chút thể diện này cũng không cho tôi à? Tống Lạc cũng sẽ tới đấy, Giang Yên, bạn bè bao năm nay cậu không nỡ từ chối vậy chứ?”

Bạn bè? Ừ, đúng là bạn bè... một người bạn đã thầm thích cậu suốt hai năm nay!

“Giang Yên?”

“Hử? Ừ, cậu nói tiếp đi...”

“Nói gì nữa chứ? Vậy quyết định thế nhé, tối 6 giờ rưỡi ở nhà hàng Hải Vận, tôi cúp máy đây!”

Tiếng tút tút vang lên bên tai, tôi lại ngẩn người rất lâu vẫn chưa hoàn hồn.

Cho đến khi chuông điện thoại lại reo, là Tống Lạc.

“Yên Yên, Phó Viễn gọi cho cậu rồi à?”

Tôi hơi lơ đãng đáp: “Ừ, vừa nãy.”

Đầu dây bên kia lập tức nổi giận: “Cậu nói xem con mẹ nó Phó Viễn nghĩ cái gì vậy? Biết rõ cậu thích hắn, mà còn cố tình khoe khoang trước mặt cậu, có ai tệ hại như thế không? Quá đáng thật đấy! Hắn yêu đương còn bắt cậu đi chứng kiến? Tôi thật sự muốn đ.ấ.m cho hắn một trận...”

“Tống Lạc, thôi đi, sao cậu còn kích động hơn cả tôi vậy? Cuối cùng thì ai mới là người thích hắn đây?” Tôi cười lạnh, cố tỏ ra bình tĩnh.

“Tôi là thấy bất công thay cậu thôi! Tôi đã nói bao lần là cậu nên sớm quên cái tên khốn đó đi, còn cậu thì sao? Tự biến từ bánh xe dự phòng thành đội cổ vũ luôn rồi à?”

“Tôi nói là tôi không đi mà, nhưng hắn...”

“Đến mức này rồi, sao lại không đi? Đi chứ! Không những phải đi, mà còn phải ăn mặc lộng lẫy cho tôi! Tôi muốn xem mắt hắn mù đến mức nào! Còn nữa, Giang Yên, tôi nói thật, sau tối nay, cậu phải c.h.ế.t tâm!”

“Ừ, biết rồi.”

“Đừng có chống chế với tôi, đây là mệnh lệnh! Em trai tôi vừa nghỉ hè xong, ăn xong tôi kêu nó đi uống rượu hát karaoke với cậu, sao nào? Tôi có nghĩa khí không? Với lại cậu biết mà, bạn của nó toàn trai đẹp, có cơ bụng, có body, có...”

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 449

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình, Truyện Chữ

TMDb: 7.9

Số chương: 33/33

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *