Lưu Manh Bắt Ma
AUX 7/7
995 Theo dõi 1
Cuộc Tình Đi Vào Giấc Mơ
AUX 3/3
1625 Theo dõi 0
Hôn Ước của Đôi Ta
AUX 6/6
1343 Theo dõi 0Hiệu Ứng Ăn Khớp: Chương 1
《 Hiệu Ứng Ăn Khớp》
•啮合效应•
Hiệu ứng Intermeshing: khi hai bánh răng khớp vào nhau.
Tác giả: Không Cúc – 空菊
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, hào môn, đấu đá thương trường, công sở, cường cường, ngọt, 1×1, HE.
Độ dài: 64 chương
Văn án
Tống Khải Minh về nước, bên ngoài đều đồn rằng hắn trở về tranh gia sản.
Công việc của Lâm Dục Thư là ngăn chặn khả năng Tống Khải Minh tranh giành gia sản, đây vốn không phải việc khó gì, cho đến khi cậu mơ mơ hồ hồ lên giường cùng Tống Khải Minh.
_____
Tống Khải Minh × Lâm Dục Thư
Thiên chi kiêu tử × Tinh anh công sở
Kỹ sư ô tô × Chuyên gia quản lý tài sản gia đình
※ Chuyên gia quản lý tài sản gia đình (Family Office – Văn phòng gia đình): là một tổ chức chuyên quản lý tài sản và quản lý cơ cấu trong gia tộc. Thường phổ biến trong giới tài phiệt hoặc các cá nhân có tài sản ròng cực cao.
※Văn phòng thụ được lập ra để làm việc cho gia tộc công.
※ Gia tộc công chủ yếu kinh doanh mảng ô tô.
***
Truyện tập trung vào đấu đá thương trường của gia tộc giàu có, không cẩu huyết, bản chất điềm văn.
Vào giờ cao điểm buổi sáng, các tuyến đường luôn luôn tắc chẳng hiểu lý do.
Tại ngã tư quẹo vào bãi đỗ xe ngầm của tòa nhà Vĩnh Tinh, Lâm Dục Thư mộtay giữ vô lăng, cho dù tiếng còi inh ỏi không dứbên tai và bị mắc kẹở giữa dòng xe cộ di chuyển chậm chạp, cậu vẫn cố giữ cho mình ở trạng thái ôn hòa nhã nhặn.
—— Công việc đã có quá nhiều chuyện đau đầu, chuyện kẹxe thế này không đáng để ảnh hưởng tâm tình.
Dòng xe di chuyển chậm rãi về phía trước khoảng 10 mét, cuối cùng nguyên nhân gây tắc đường cũng xuấhiện trước mặt.
Mộchiếc xe con tông vào đuôi mộchiếc xe thương mại, hai chủ xe đang kiểm tra mức độ trầy xước, hẳn là tai nạn mới phásinh cách đây không lâu.
Lâm Dục Thư vốn định đi đường vòng theo dòng xe bên cạnh, nhưng khi nhìn thấy chủ xe là đồng nghiệp của mình, cậu bẻ tay lái sang hướng khác và dừng phía sau xe con.
"Tôi nói giải quyếriêng là vì muốn tốcho cô." Người đàn ông trung niên không kiên nhẫn nói: "Nếu báo bảo hiểm, phí bảo hiểm sang năm sẽ tăng lên, cô có biếkhông?"
Người phụ nữ mặc trang phục công sở lộ rõ vẻ lúng túng, cau mày nhìn điện thoại: "Anh chờ tôi hỏi đã."
"Mọi người đều đang vội đi làm." Người đàn ông trung niên càng sốruộhơn: "Cô đừng làm mấthời gian nữa được không?"
Lâm Dục Thư đi tới bên cạnh Chiêm Đình, nhìn lướqua chỗ hai xe cọ xát, cũng không nghiêm trọng lắm.
"Cần giúp mộtay không? Quản lý Chiêm." Cậu chủ động hỏi.
Chiêm Đình quay đầu lại theo tiếng gọi, khi nhìn thấy Lâm Dục Thư, cô giống như gặp được cứu tinh, lập tức buông đôi mày đang cau lại: "Quản lý Lâm, đúng lúc có cậu, cậu giúp tôi nhìn xem nên xử lý thế nào?"
Hầu hếcác vụ va chạm từ phía sau đều do xe phía sau chịu toàn bộ trách nhiệm, Chiêm Đình đã đâm vào chiếc xe thương mại này, đơn giản chính là bảo hiểm sẽ giúp cô bồi thường tiền và sang năm cô sẽ phải trả nhiều phí bảo hiểm hơn, hoặc cô sẽ tự mình chi trả và phí bảo hiểm năm sau vẫn không thay đổi.
Vừa rồi Lâm Dục Thư đã nghe thấy ý của người đàn ông trung niên, nhìn về phía đối phương hỏi: "Giải quyếriêng anh muốn bao nhiêu?"
Người đàn ông trung niên nhìn logo chiếc xe con, báo ra con số: "Hai ngàn." (~7tr)
"Vậy qua bảo hiểm đi." Lâm Dục Thư nói.
"Cậu chờ chút." Người đàn ông trung niên lộ ra vẻ không hài lòng: "Gọi bảo hiểm còn phải tìm cảnh ságiao thông giám định, cậu không thấy phiền phức sao? Xe của tôi mộtriệu (~3 tỷ 5), hai ngàn cũng không quá đâu."
"Xe của anh hay xe của sếp anh?" Lâm Dục Thư hỏi ngược: "Năm trăm, không đồng ý thì qua bảo hiểm."
"Cậu..." Không biết có phải thân phận tài xế quèn bị lộ hay không, người đàn ông trung niên trong nháy mắtrở nên chộdạ, cắn răng nói: "Mộngàn."
Ngữ điệu Lâm Dục Thư không thay đổi: "Đúng năm trăm."
Gần đến giờ chấm công, các chủ xe hối hả đi làm càng ngày càng nóng nảy, trên đường đều là tiếng còi inh ỏi nối tiếp nhau.
Người đàn ông trung niên dường như biếLâm Dục Thư không dễ bị lừa, cuối cùng nhận 500 tệ của Chiêm Đình chuyển đến rồi lái chiếc xe thương mại kia rời khỏi con phố đang bị kẹcả hàng dài.
___
"Quản lý Lâm, thậsự là rấcám ơn cậu, không có cậu tôi cũng không biếnên làm thế nào."
Lúc chờ thang máy ở bãi đỗ xe ngầm, Lâm Dục Thư lại đụng phải Chiêm Đình.
Chiêm Đình lại nói cảm ơn, Lâm Dục Thư cảm thấy đây không phải chuyện gì to tát, nhưng nhìn bộ dáng Chiêm Đình có vẻ như vẫn chưa hoàn toàn tiêu hóa được sự cố vừa rồi.
"Thậra trực tiếp tìm cảnh ságiao thông cũng được, tóm lại không nên để đối phương nói cái gì thì là cái đó."
Giọng nói Lâm Dục Thư trong trẻo lạnh lùng nhưng không mấđi vẻ ôn hòa, tốc độ nói cũng không nhanh, mặc dù Chiêm Đình cùng cấp bậc với cậu, tuổi còn lớn hơn, nhưng những lời này từ miệng cậu nói ra không làm cho người ta có cảm giác bị chỉ tay dạy bảo.
Chiêm Đình gật đầu, như thể độnhiên nhớ tới cái gì: "Vừa rồi chiếc xe kia mộtriệu thậsao? Rõ ràng nhìn cũng xấp xỉ Ngũ Lăng Hồng Quang* thôi."
*xe giá rẻ nội địa Trung 70.000 tệ.
(~250tr)
"Thật." Lâm Dục Thư nói: "Toyota Alphard, giá tầm 800.000 ~ 900.000 tệ.
Nhưng là mộtài xế, hắn chắc chắn có xưởng sửa chữa quen thuộc, 500 là đủ.
Nhìn dáng vẻ của hắn, hẳn là cũng không muốn chậm trễ việc lái xe của ông chủ."
"Vậy mà còn muốn đòi tôi hai ngàn." Chiêm Đình bấmãn lầm bầm: "Sớm biếbáo cảnh sábắhắn tội lường gạt."
Tài xế trên đường, loại người nào cũng có.
Lâm Dục Thư đã sớm nhìn thấy nhưng không thể trách, nói: "Đoán chừng hắn thấy chị lái Mercedes, lại là nữ cho nên muốn lừa chị."
"Haiz." Chiêm Đình độnhiên trở nên ngượng ngùng: "Xe này của tôi cũng chẳng phải xe sang."
Xe Chiêm Đình lái là mộchiếc Mercedes-Benz dòng A, giá khoảng 200.000 tệ, nó đúng là không phải mộchiếc xe sang trọng, hầu hếmọi người mua chiếc này là vì logo của Mercedes-Benz, cơ bản sẽ không xem xétính năng.
"Aiz, quản lý Lâm." Chiêm Đình chuyển đề tài: "Làm sao cậu biếngười nọ là tài xế?"
"Tôi nghe được hắn nói Vội đi làm." Lâm Dục Thư nói: "Hơn nữa hầu hếnhững người lái chiếc xe kia đều là tài xế."
"Ra là thế." Chiêm Đình gật đầu: "Người ta nói người đầu tư phải biếnhìn người, quản lý Lâm, thảo nào cậu có tầm nhìn đầu tư chuẩn như vậy."
"Không có." Lâm Dục Thư lịch sự nói: "Tôi chỉ là hiểu biếvề xe hơi thôi."
Lời này có thể coi là tương đối khiêm tốn.
Lâm Dục Thư không chỉ hiểu xe, chính xác là hiểu rấrõ về xe.
Xe cậu lái là mộchiếc Honda, trông giống như mộchiếc xe đẩy hàng* bình thường, một vài đồng nghiệp từng đùa rằng chiếc Honda đó không xứng với thu nhập của cậu, nhưng trên thực tế xe của Lâm Dục Thư là mộchiếc Honda logo đỏ——— Civic typeR, súng thần công "cho híkhói" trên đường đua trong truyền thuyết.
*xe đẩy hàng: chỉ dòng xe cấp thấp.
Mà bản thân Lâm Dục Thư cũng giống như xe của cậu, bề ngoài trông rấdễ ở chung, không nóng tính, nhưng chỉ có những người thực sự hiểu rõ cậu mới biết được cậu quyếđoán sáphạnhư thế nào trên thị trường vốn.
___
Thang máy cuối cùng dừng ở tầng 37, tầng văn phòng điều hành của tập đoàn Vĩnh Tinh.
Nói đúng ra, Lâm Dục Thư không phải là quản lý cấp cao của tập đoàn Vĩnh Tinh, nhưng nơi cậu làm việc --- Văn phòng gia tộc của Thiệu thị, lại là chi nhánh quan trọng nhấcủa tập đoàn Vĩnh Tinh.
Tập đoàn Vĩnh Tinh do mộtay cụ ông Thiệu sáng lập, bản đồ tài sản hiện nay đại khái có thể chia làm bốn khối:
Mộlà mảng chủ chốkinh doanh ô tô, chiếm hơn 60% doanh thu của Tập đoàn Vĩnh Tinh.
Hai là các mảng kinh doanh phụ như bấđộng sản và nghành giải trí, mặc dù phức tạp nhưng có thể tạo ra không ígiá trị.
Ba là quỹ tín thác ở nước ngoài, được sử dụng để bảo vệ tài sản thừa kế.
Bốn là văn phòng gia tộc, thông qua hoạđộng vốn để tăng giá trị tài sản gia tộc.
—— Đương nhiên, gọi là phòng làm việc của gia tộc, tên sao nghĩa vậy, mọi việc lặvặlớn nhỏ trong gia tộc đều phải quán xuyến.
Cách đây không lâu, mộthành viên trong gia tộc muốn mở công ty, Chiêm Đình – người quản lý thuế vụ còn phải hỗ trợ bày mưu tính kế.
Mà Lâm Dục Thư phụ trách đầu tư càng không cần phải nói, trong nhà ai muốn mua mộtài sản lớn có giá trị đều phải đến hỏi ý kiến của cậu trước tiên.
Quy mô văn phòng gia tộc của Thiệu thị không lớn, tổng cộng chỉ có chừng mười người, nhưng mỗi người đều là tinh anh.
Ban đầu cụ ông Thiệu thành lập văn phòng gia tộc đã mời thầy của Lâm Dục Thư đến đảm nhiệm vị trí CEO, mà thầy đã trực tiếp dẫn Lâm Dục Thư vừa mới tốnghiệp đến, cho tới bây giờ đã là năm thứ năm Lâm Dục Thư làm việc cho Thiệu gia.
___
"Được rồi, mọi người đã đến đông đủ, bây giờ bắđầu cuộc họp."
Ngồi vào bàn hội nghị, Thiệu Quang Kiệđan chặmười ngón tay, đặtrên mộxấp tài liệu, vẻ mặnghiêm túc nhìn mọi người: "Đàm phán thu mua dự kiến vào thứ sáu tuần sau, mỗi người phải xem lại phương án một lần nữa để bảo đảm không có bất kỳ rủi ro nào."
Những người ưu tú ngồi quanh bàn hội nghị cẩn thận xem xétài liệu trong tay, nghe Thiệu Quang Kiệlại nói: "Tôi nhấn mạnh một lần nữa, tuyệđối không thể để Tống Khải Minh tham gia vào việc kinh doanh của công ty."
Lâm Dục Thư cũng biếlà vì chuyện này, nếu không vị đại công tử này sẽ không đích thân đến đây tổ chức cuộc họp.
Thiệu Quang Kiệlà cháu nội của cụ ông Thiệu, người thừa kế danh chính ngôn thuận của tập đoàn Vĩnh Tinh, cũng là CEO hiện tại của công ty.
Tống Khải Minh mà hắn nói, là cháu ngoại của ông Thiệu, sinh sống ở Đức cùng mẹ, có quan hệ anh em họ với Thiệu Quang Kiệt.
Vốn không ai đem hai anh em này ra so sánh với nhau, dù sao mẹ Tống Khải Minh đã sớm rời khỏi gia tộc, không có chúhứng thú nào đối với kinh doanh công ty.
Nhưng trong những năm gần đây, Tống Khải Minh ngày càng thu húđược nhiều sự chú ý từ giới bên ngoài với tư cách là mộkỹ sư ô tô, vì vậy không có gì lạ khi Thiệu Quang Kiệphòng hắn như phòng sói.
___
Tống Khải Minh lần đầu tiên lọvào mắcông chúng là khi bị giới truyền thông chụp ảnh đi du lịch cùng nam ngôi sao điện ảnh Châu Âu trong thời gian thi đấu giải thưởng lớn F1 Monaco vài năm trước.
Có người moi ra hắn là người sáng lập xưởng cải tiến S - Power, chiếc xe đua do hắn cải tiến không chỉ lập kỷ lục tốc độ vòng đua ở New York, mà còn đạđược thành tích xuấsắc trong các cuộc thi lớn quốc tế.
Sau đó, có người lại moi ra quan hệ giữa hắn và tập đoàn Vĩnh Tinh.
Điều thú vị là xưởng xe của Tống Khải Minh chỉ cải tiến ô tô Vĩnh Tinh, rấcó cảm giác "chiếc Vĩnh Tinh mà hắn cải tiến ưu tú hơn chiếc Vĩnh Tinh của xưởng nguyên bản", điều này rấđáng để nghiền ngẫm.
Vĩnh Tinh là hãng xe nội địa lâu đời, hướng đến sự tiện nghi và sang trọng, do ảnh hưởng của các hãng xe mới nổi trong những năm gần đây nên doanh số dần yếu đi.
Có lẽ để thể hiện tốtrước mặông cụ, hoặc để trấn áp vị em họ đang nổi tiếng này, cách đây không lâu Thiệu Quang Kiệđưa ra một quyếđịnh —— thu mua xưởng cải tiến S - Power của Tống Khải Minh.
Giống như Tống Khải Minh, không ítrường hợp ô tô của hãng nào đó được cải tiến đặc biệt, sau khi đạthành tích tốtrong các cuộc thi lớn nhỏ thì được xưởng ban đầu mua lại.
Xưởng xe hơi được mua lại sẽ trở thành dòng xe cao cấp trong thương hiệu xe hơi, giá xe thường cao gấp nhiều lần so với xe bình dân.
Mà trong lĩnh vực kinh doanh của Vĩnh Tinh, chỉ thiếu loại xe tính năng cao cấp này, bởi vậy thu mua xưởng cải tiến của Tống Khải Minh vừa vặn có thể bù đắp thiếu sót.
Nếu mua thành công, đó sẽ là mộtình huống đôi bên cùng có lợi.
Với dòng máu tươi bơm vào xe hơi Vĩnh Tinh, giá cổ phiếu nhấđịnh sẽ tăng mạnh, đối với Tống Khởi Minh, chiếc xe đã cải tiến của hắn có thể được sản xuấhàng loạvà nhắm đến đông đảo đại chúng hơn, đó đương nhiên là điều tốt.
Nhưng vấn đề là ——
Thiệu Quang Kiệchỉ muốn xưởng cải tiến, không muốn Tống Khải Minh.
Điều này rấkhó.
Nếu như Tống Khải Minh đủ ngu ngốc, trận thu mua này có thể dễ dàng đàm phán.
Nhưng......
Lâm Dục Thư đau đầu nhìn phương án thu mua tiếp cận điều khoản Bá Vương trong tay, trong lòng yên lặng đánh giá có bao nhiêu khả năng Tống Khải Minh sẽ là kẻ ngốc.
___
"Quản lý Lâm."
Hội nghị kếthúc, Thiệu Quang Kiệgọi Lâm Dục Thư đang chuẩn bị rời đi: "Cậu có ý kiến gì với phương án thu mua không?"
Lâm Dục Thư dừng động tác, những đồng nghiệp khác ở phía trước lục tục rời đi, trong phòng họp chẳng mấy chốc chỉ còn lại cậu cùng Thiệu Quang Kiệt.
"Phương án bây giờ,..." Lâm Dục Thư nói rấkhéo léo: "Có lẽ phải mấchúthời gian để đàm phán thành công."
Ý nói, Tống Khải Minh chắc chắn sẽ không hài lòng.
"Tôi tin tưởng năng lực của cậu." Thiệu Quang Kiệcười cười, không nghiêm túc như vừa rồi: "Cuối tuần này cậu không bận chứ?
Dự cảm không tốphúchốc dâng lên trong lòng Lâm Dục Thư.
Trong mắông chủ, việc riêng của nhân viên không gọi là việc.
Nhìn ngày nghỉ ngày mai, phỏng chừng cuối tuần này lại phải ngâm nước nóng.
"Thiệu tổng có sắp xếp gì không? "Lâm Dục Thư hỏi.
"Ngày mai cậu đi Singapore cùng tôi mộchuyến." – Thiệu Quang Kiệnói đương nhiên.
Lâm Dục Thư suy nghĩ về ngày tháng, hơn nữa xéđiểm đến là Singapore, trong lòng lập tức có đáp án: "Đi xem cuộc đua F1?"
"Đúng." Thiệu Quang Kiệnói: "Tiện thể đi gặp vài người bạn."
Lâm Dục Thư không tỏ thái độ ngay lập tức.
Những người làm việc trong "hào môn" đều là người ưu tú, tấnhiên Lâm Dục Thư biếThiệu Quang Kiệđưa mình đến Singapore không đơn giản là xem mộtrận đấu, bản chấcông việc của cậu là phục vụ các thành viên của Thiệu gia, vì vậy cậu tự nhiên không dễ từ chối.
Ngoài ra, kể từ khi thầy ngã bệnh, Lâm Dục Thư gần như trở thành CEO tạm thời của văn phòng gia tộc, các ông chủ Thiệu gia có việc hay không đều thích tìm đến cậu, khiến công việc của cậu đã thay đổi từ phân tích đầu tư sang tham dự bữa tối từ thiện với ông chủ..v.v...
Tuy nhiên, Lâm Dục Thư vẫn không muốn đi mộmình với Thiệu Quang Kiệt.
Cậu đang muốn tìm lý do từ chối thì nghe Thiệu Quang Kiệlại nói: "Không muốn đi sao? Tôi lấy vé khán đài ở khu vực xuấphát."
...!Được rồi.
Với tư cách là mộngười hâm mộ xe hơi thâm niên, Lâm Dục Thư lúc này chỉ có thể nở mộnụ cười chuyên nghiệp và nói: "Đương nhiên đi chứ, Thiệu Tổng."
_____
Xe Honda Civic type R đỏ của Lâm Dục Thư.
Cốlõi của bộ chuyện này là đấu đá thương trường, sẽ liên quan đến mộívăn hóa đua xe và độ xe nhưng sẽ không quá khó hiểu~.