Nhung Mã Hồng Trang: Chương 1
Tác giả: Minh Lung
Nhóm dịch: An Hồng Đậu Team
Thể loại: Cổ Đại, Nữ Tôn
Văn án
Bối cảnh truyện tập trung chủ yếu vào Nam triều và Bắc triều. Nhưng kèm theo đó cũng nói về những địa điểm khác như Lang Hoàn và Phù Yết. Dù chỉ được nhắc sơ qua cũng đủ để người ta lưu lại đôi chút ấn tượng về hai triều này.
Nhân vật được tạo một cách hợp lí, có trật tự. Tâm lý được diễn giải không sướt mướt. Chú trọng vào tính mưu lược và suy luận của nhân vật. Mỗi nữ nhân trong truyện đều có một cuộc đời đặc biệt. Đau thương có, ức chế có, nhưng sự bao bọc quan tâm lẫn nhau sẽ khiến người đọc ngưỡng mộ mà tự hỏi: “Liệu mình sẽ có một tình chị em như thế này ngoài đời không?”
Cốt truyện tập trung vào cảnh chiến tranh, đấu đá binh quyền và chính trị. Dù vậy, vẫn có đôi nét đáng yêu từ tình cảm của Quách Kiều Kiều dành cho Quách Uẩn. Trương Kính Tiên dành cho Kiều Kiều. Không nhiều, nhưng đủ làm toàn bộ truyện thêm đôi phần cảm xúc. Nhờ vậy, mà không khiến “Nhung mã hồng trang” trở nên khô khan, mà đôi khi còn làm cho độc giả bị cuốn vào câu chuyện.
Cái hay của tác giả là, dù xen kẽ hai ngôi kể, nhưng lại không khiến người đọc khó chịu. Vì tác giả làm mọi thứ rất mượt, không bị rối hay bị mất cảm xúc ngang. Trước khi chuyển ngôi kể, đều được tác giả khéo léo lòng ghép trước vài câu kể dưới góc nhìn của Kiều Kiều mà không xưng “ta”. Hạn chế việc độc giả cua nhanh quá chuẩn bị tinh thần không kịp mà mẻ đầu bể trán.
Thứ làm truyện không trở nên nặng nề về mặt cảm xúc đó có lẽ là không tả quá nhiều về nó. Nhưng lại đủ làm người đọc dấy lên câu hỏi về hậu quả của chiến tranh mang lại. Cùng với đó, thứ làm “Nhung mã hồng trang” thêm hay là những tương tác lành mạnh của các nhân vật với nhau. Cách các xung đột đến và đi đều hợp lý và không gây ức chế, có lẽ sẽ đôi chút buồn vì những mất mát trên chiến trường.
Vẫn còn những điều thú vị hơn. Nhưng lại không thể tiết lộ. Chỉ đành nhờ độc giả thưởng thức rồi chiêm nghiệm mà thôi.
Người vừa xuyên không đến Nam triều, ở hậu viện của Tĩnh Vương phủ.
Vừa mở mắt đã nghe thấy tiếng tiểu cô nương khóc lóc sướt mướt, ta không phản đối việc nữ nhân khóc, dù sao thì, đôi khi khóc có thể phát ti3t cảm xúc ngăn ngừa chứng phì đại tuyến vú, nhưng ta không thích việc nữ nhân khóc lóc ỉ ôi ngay bên tai mình, nhất là khi cơ thể ta đang yếu ớt mà lại phải nghe tiếng khóc lóc bên tai.
Không nhịn được nữa, cũng không cần phải nhịn nữa, ta bỗng nhiên mở mắt, xoay người đập tay vào mép giường một cái: “Có thôi đi không! Ta còn chưa chết! Ngươi lại khóc than cái gì chứ?”
Tiểu nha đầu bị dọa sợ, trừng đôi mắt to to tròn xoe lên nhìn ta.
Ta nhìn dáng vẻ mới tầm mười bốn tuổi của nha đầu trước mặt, gương mặt bầu bĩnh, đôi mắt tròn xoe, hộp sọ hình cầu, chiếc cằm tròn trịa, hai búi tóc tròn vo trên đầu cũng được điểm thắt bằng hai viên ngọc trắng hình tròn, chiếc mũi tròn trĩnh hút hồn, môi trên môi dưới đôn hậu ngọt nào đang hé mở lúc này cũng tạo thành một hình tròn.
Đứa nhỏ này có phải là được người ta dùng compa vẽ ra không vậy?
Nhìn thấy dáng vẻ bối rối của nàng, trong lòng ta thầm mắng bản thân tính tình thật nóng nảy, đứa nhỏ này mới độ tuổi cấp hai, có thể biết gì được chứ, chủ tử của mình bị té ngã, nhất thời hoảng loạn rồi bật khóc cũng là chuyện dễ hiểu, Quách Kiều Kiều ơi là Quách Kiều Kiều, ngươi dọa nàng làm gì chứ!
Ta nhanh chóng kéo ra một cái khuôn mặt tươi cười, sờ lên mặt tiểu nha đầu, ký ức của nguyên chủ bất ngờ hiện lên, nha đầu này hình như tên là Tư Tư?
“Tư Tư, ngươi đừng khóc nữa, ta không sao, ngươi ra ngoài căn dặn nhà bếp làm cho ta một ít thức ăn, ta đói rồi.” Ta nói với vẻ mặt ôn hòa.
“Chủ tử, nô tỳ đi lấy thức ăn cho người.” Tư Tư thấy ta tỉnh lại, gương mặt mừng rỡ, vội vàng vén rèm chạy ra ngoài.
“Tư Tư đi chậm thôi, đừng để bị ngã đấy.” Thấy dáng vẻ vội vàng gấp gáp như thế của nàng, ta ở phía sau hét lên một câu.
“Nô tỳ biết rồi, thưa chủ tử.” Tư Tư vừa chạy đi vừa trả lời.
Đợi Tư Tư đi xa rồi, ta nhanh chóng khoác y phục vào rồi ngồi vào trước bàn trang điểm, chải vuốt lại ký ức của nguyên chủ.
Xuất thân của nguyên chủ không quá cao nhưng cũng không tính là quá thấp, ngoại hình không quá xuất sắc nhưng cũng coi là không tệ, phụ thân là Tứ phẩm quan văn. Tính cách nguyên chủ có hơi nóng nảy, cáu kỉnh, nhưng đối xử với người khác không tệ, đến tuổi cập kê thì tham gia tuyển tú, được Tiên đế chọn làm Trắc phi cho Tĩnh Vương.
Tĩnh Vương là người phúc hậu, tính tình giản dị ôn hòa với người khác, cũng không giỏi ăn nói, trong phủ còn có một chính phi và hai vị phu nhân, Tiên đế cảm thấy trong phủ của chàng thanh lãnh nên ban nguyên chủ cho chàng, Tĩnh Vương cũng không nói gì nhiều, dùng một cái kiệu hoa rước nguyên chủ về từ cửa phụ.
Nguyên chủ ngay từ đầu còn nghĩ rằng Thiên gia khó sống, đến rồi lại phát hiện những ngày tháng ở Tĩnh Vương phủ cũng không tệ. Tĩnh Vương là vương gia có thực cấp, không tính là thiếu thốn ngân lượng, đối với nữ nhân của mình cũng rất hào phóng, mặc dù không giỏi ăn nói, nhưng là xử sự lại khá là công chính.

Để lại một bình luận