Quản Gia Ác Ma Hôm Nay Vẫn Tiếp Tục Nỗ Lực: Chương 1

Hán Việt: Ác Ma Quản Gia Thiên Kim Y Cựu Lệ Chí

Tác giả: Đạo Trường Đan Phi

Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên thư, Chủ thụ, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇, 1v1

Văn án

Á Tiêu là ác ma đáng thương, khi mới sinh ra đã bị mẹ ruột của mình bẻ gãy cánh dơi, giựt đứt đuôi.

Ác ma một khi mất đi cánh dơi cùng đuôi của mình, chính là ác ma thấp kém nhất trong tất cả ác ma.

May mắn là từ nhỏ Á Tiêu đã có một hệ thống dốc lòng chăm sóc.

Dưới sự giúp đỡ của chú Thống, Á Tiêu yêu thích cái ác nhưng tính cách lại như ánh mặt trời, tràn đầy sức sống và luôn hướng về phía trước, luôn mang trong mình niềm tin và lý tưởng của bản thân!

Sau 400 năm, dưới sự kiên trì và nỗ lực hết mình, Á Tiêu đã mọc đuôi một lần nữa. Nhưng ngay lúc cậu chuẩn bị mọc ra cánh dơi ——— cậu xuyên không!!

Á Tiêu:……

Chú Thống:…… Nhóc con, không được khóc! Cha Thống sẽ mang con trở về!

****

Vì muốn đưa nhóc con trở về, sau bao nhiêu lần tra cứu phân tích, hệ thống biết được, Á Tiêu đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết. Bên trong có một kẻ phản diện quyền lực, một tay che trời luôn cùng vai chính đối nghịch.

Hệ thống vui vẻ đến mức phát khóc. “Nhóc con, mau đi tiếp cận với phản diện, con có thể hấp thu giá trị ác ma từ trên người hắn.”

Á Tiêu gật đầu: “!”

Sau một hồi thao tác, Á Tiêu đã thành công trở thành quản gia của phản diện.

Cậu vui sướng chuẩn bị tiếp cận phản diện, lúc vừa đến đã nhìn thấy nhân vật phản diện đang bóp cổ nhân vật chính. Ánh mắt hắn chiến người khác rét run, bộ dạng thì hung tàn đẫm máu.

Á Tiêu:……!!!

Anh ta quá xấu xa! Cậu thích!

Cậu là một người sùng bái những ác ma thực lực cường đại, cái đuôi không kìm được ở dưới quần ngọ nguậy lúc lắc, trái tim rung động liên hồi.

Hệ thống:……???

****

Quản gia mới tới không chỉ xinh đẹp, mềm mại, ngoan ngoãn mà còn rất lương thiện.

Bất luận là sắp xếp hành trình hay xử lý các việc vặt vãnh trong tổng hội đều được sắp xếp một cách hoàn hảo.

Tần Thích nghe thuộc hạ nói, quản gia mới tới thích mình. Miệng hắn cong lên, con dấu trên tay dừng lại.

Thích hắn? Còn không bằng thích một con chó.

Quản gia xinh đẹp mềm mại như mèo hoá thành này thì nên được người người dùng vàng dùng bạc nuôi dưỡng, chăm sóc chiều chuộng.

Mà hắn chỉ biết mang đến bất hạnh cùng sợ hãi cho đối phương.

Một lần lương tâm trỗi dậy, Tần Thích cố ý mang cậu lên chiến trường. Để cho cậu thấy rõ rằng bọn họ căn bản không phải là người cùng một thế giới.

Trùng tộc gãy chân chất đống thành núi, dòng máu xanh lá tanh hôi cùng máu đỏ của loài người chồng chéo vào nhau, khiến con người cảm thấy buồn nôn cũng khiến họ càng trở nên điên cuồng.

“Thấy được chưa?”

Tần Thích rút đao ra sau đó bảo đối phương nhìn về phía bên kia, nơi mà những người lính do bị ô nhiễm tinh thần lực mà giết người một cách điên cuồng:

“Chỉ cần trùng mẹ không chết, trùng tộc vĩnh viễn sẽ không biến mất mà ta.. thì sẽ trở thành một kẻ điên.”

“Nhưng trùng mẹ…” Tần Thích cười nhạo, “Cái thứ này không ai có thể đánh thắng được.”

Á Tiêu:……

Cậu run rẩy mà từ phía sau lấy ra một thứ gì đó phát sáng lấp lánh.

“Là… Là cái này sao?”

Tần Thích:……

Á Tiêu: QAQ

Tôi cũng không biết cái thứ sáng lấp lánh này chính là trùng mẹ mà!

Chú ý:

1. Tác giả phe sủng ngọt, các bạn phe ngược nhớ cẩn thận khi nhấp vào.

2. Tiểu ác ma siêu cấp đáng yêu, Tần Thích cũng siêu tốt. Áng văn này chính là bé thiên sứ ôn nhu lại thiện lương, mong hãy thảo luận cốt truyện một cách thân thiện nha!

Tag: Hệ thống – Ngọt văn – Xuyên thư – Sảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Á Tiêu – Tần Thích ┃ vai phụ: Dự Thu

Hệ liệt:《 Thành thần toàn dựa ta khoác áo choàng 》 hoan nghênh ghé ngang nha!

Một câu tóm tắt: Phản diện tốt xấu, tôi đều thích!

Lập ý: Bất luận xuất thân như thế nào, hãm sâu đầm lầy hoặc là hắc ám. Chỉ cần nội tâm chính trực, tràn ngập hy vọng, tương lai nhất định sẽ tươi sáng.

"Quản gia của nguyên soái chết một cách kỳ lạ?"
Trên màn hình sáng, người đàn ông mang chiếc kính gọng vàng cười khẽ, lặng thinh nhìn về đám cáo già của ban trị sự nhưng ý cười lại không tới đáy mắt.
"Quản lý Cologne chắc là nhớ lầm, nguyên nhân cái chết của quản gia đời trước đã được ghi rõ trong bản báo cáo xét nghiệm thi thể một cách tỉ mỉ. Bây giờ thế nào lại thành chết một cách kỳ lạ?"
Không khí trong phòng họp bỗng an tĩnh một cách quỷ dị, chín quản lý ngồi phía sau không rét mà run, sau lưng ứa ra mồ hôi liên tục làm ướt cả mảng áo. Bản thân Cologne còn phản ứng mạnh hơn, không ngờ lại vô ý nói ra những lời nói đó.
"Đương... Đương nhiên, phó quan Meister."
Cologne trong lòng sợ hãi, thấp thỏm nhưng vẫn cố nặn ra gương mặt tươi cười lắp bắp nói.
"Tôi già rồi trí nhớ không tốt, quản gia của nguyên soái là bị lũ trùng tộc đáng giận hại chết, làm sao được gọi là chết kỳ lạ."
Trên màn sáng Meister đã không còn cười từ lúc nào, ánh mắt sâu thẳm thông qua màn hình nhìn thẳng vào Cologne. Ngay lúc nụ cười trên mặt ông ta sắp không thể duy trì nổi nữa, anh mới lộ ra nụ cười trông có vẻ thân thiện.
"Quản lý Cologne, trí nhớ kém thì vẫn nên trị liệu sớm đi, không thì chọn một người đủ tư cách thừa kế cũng là một biện pháp không rồi, ông thấy đúng không?"
Chọn một người thừa kế...
Chân tay Cologne lạnh run, ông ta biết rằng tương lai của mình đã bị chôn vùi bởi câu nói kia.
Các quản lý ở đây sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên đã bị chuyện này làm cho sợ hãi không nhẹ. Nhưng trên màn ảnh phó quan vẫn vui vẻ quay đầu nói chuyện với lí sự trưởng.
"Nếu hợp đồng này đều ổn cả rồi, ngày mai ta sẽ phái người đi tới khu trung tâm để chào đón quản gia mới."
"Nếu không lầm, người đó tên là Bhutto?"
"Đúng vậy." Lí sự trưởng với mái tóc hoa râm gật đầu một cách dứt khoát, ông cười thật to.
"Bhutto là một đứa trẻ ngoan, tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng phong cách làm việc lại rất đáng tin cậy, ngài có thể yên tâm."
"Vậy là tốt rồi."
Người đàn ông đeo mắt kính cười cười gật đầu tắt màn hình.
Sau khi màn hình biến mất, các thành viên ban trị sự nhanh chóng thả lỏng bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy. Những quản lý xung quanh bắt đầu lên tiếng an ủi ông bạn già Cologne.
Tuy rằng đồng tình với Cologne, nhưng suy cho cùng cũng là do ông tự tìm đường chết, bọn họ thật sự không có cách nào để giúp.
"Bên phía Bhutto xảy ra chuyện gì vậy?" Cách đó không xa là một màn sáng khác, lí sự trưởng lẳng lặng ngồi, cố ý đè thấp giọng để phía đối diện không nghe thấy. Theo lý, Bhutto cũng phải dự họp.
Bí thư đứng bên cạnh khuôn mặt tái nhợt ừ một tiếng, "Đối phương không biết từ đâu nghe được, các đời quản gia phục vụ nguyên soái do nhiều nguyên nhân mà qua đời, bây giờ đang có ý định bội ước."
Việc này cũng không quá kỳ quái. Bất kỳ một người bình thường nào khi biết được điều đó, hẳn sẽ không bao giờ muốn trở thành một người đoản mệnh.
"Phái người đến làm công tác tư tưởng cho cậu ta đi."
Lí sự trưởng nghĩ đến căn cứ quân sự số sáu, một quân đoàn toàn những tên điên giống nhau, không ngừng xoa cái tay đang chảy mồ hôi.
"Ngày mai liền xuất phát sớm, hợp đồng cũng đã ký, làm sao có thể tùy ý sửa đổi!"
Bí thư cũng đồng tình gật đầu. Bọn họ đều biết tầm quan trọng của việc này. Ít nhất bây giờ Bhutto tuyệt đối không thể bội ước.
********
"Tại sao lại là mình, tại sao?"
Trong căn nhà tăm tối, Bhutto cuộn thành một cục không ngừng run rẩy, nước mắt nước mũi lấm lem khắp khuôn mặt
"Rõ ràng có rất nhiều người tốt hơn, có khả năng được chọn cao hơn!!"
"Appel, Willis, Gjeep, Cologne,... ". Tất cả những cái tên trong đám cùng đợt tuyển chọn kia đều được anh gọi ra một lượt.
"Nhiều người như vậy, cmn nhiều người như vậy, tại sao cố tình lại là mình?"
"Mình không muốn đi căn cứ biên cảnh nữa, càng không muốn phục vụ ma quỷ, nhưng tại sao... tại sao? Thế quái nào mình lại muốn làm cái chức quản gia đó!!"
Lúc trước có bao nhiêu hưng phấn hiện tại liền có bấy nhiêu sợ hãi, anh thật sự không muốn chết dưới tay tên ác ma đó, Bhutto nhìn về phía xấp giấy đang để trên bàn, con ngươi bị nước mắt che phủ dần dần lộ ra vẻ điên cuồng. Hợp đồng... phải rồi, chính là do cái hợp đồng đầy sai trái này!!
Bhutto bò tới cái bàn một cách chật vật, bàn tay run rẩy sờ đến thanh chủy thủ bên hông.
Bộp bộp.. Chủy thủ liên tục đâm mạnh vào bản hợp đồng, một nhát rồi lại một nhát. Không lâu sau bản hợp động đã bị đâm đến biến dạng, vụn giấy văng tứ tung.
—— xoảng
Chủy thủ vô tình rơi xuống mặt đất, Bhutto thất thần nhìn nó nằm giữa đống vụn giấy, khoái cảm ngắn ngủi một lần nữa bị tuyệt vọng thay thế. Anh không nhịn nổi nữa bụm mặt khóc nức nở, vừa khóc vừa rống.
"Cmn cái chức quản gia! Cmn danh hiệu anh hùng!"
Mấy quản gia kia đều đã chết hết. Trong bản báo cáo xét nghiệm thi thể đều ghi là do trùng tộc cắn xé đến chết, nhưng trên thực tế những quản gia đó đã bị chính nguyên soái giết!!
Bởi vì bọn họ xúc phạm đến điều cấm kỵ của nguyên soái. Chính Bhutto cũng biết rằng bản thân không có khả năng thoát khỏi vụ này, anh không đủ giỏi.
Rồi một ngày cũng sẽ chết trên tay nguyên soái như bao quản gia khác, anh tuyệt đối không thể đi đến căn cứ quân sự số sáu được.
Nguyên soái chính là một kẻ điên. Anh hùng thì sao, có là anh hùng cũng sẽ không ai muốn phục vụ một kẻ có thể giết mình bất kì lúc nào.
Anh vì cái gì mà phải làm quản gia cho một tên điên chứ?
Biết thế lúc trước anh đã lựa chọn công việc bán hoa mà mình yêu thích, mở một của hàng nhỏ yên ổn sống qua ngày, ít nhất cũng tốt hơn là đến căn cứ quân sự số sáu rồi mất mạng.
Bhutto nhịn không được mà suy nghĩ lung tung, sự sợ hãi khi phải đối mặt với cái chết khiến đầu óc anh ong ong. Nước mắt nước mũi lấm lem đầy mặt, bộ dạng nhìn cực kỳ thảm hại.
Người bên cạnh đưa qua một xấp khăn giấy, bởi vì đang đắm chìm trong thống khổ cùng hối hận nên Bhutto mê man duỗi tay nhận lấy.
"Cảm ơn."
"Không cần khách sáo."
Người đưa giấy còn rất là chu đáo, bất chợt đôi tay đang cầm khăn dừng lại trên không trung. Nháy mắt toàn thân Bhutto nổi da gà, cả người như rớt vào hầm băng.
Trong phòng thế nào lại xuất hiện người thứ hai? Đối phương ở đây từ bao giờ, đã nhìn được bao lâu rồi? Căn phòng nhỏ hẹp yên tĩnh đến lạ, đối với kẻ xuất hiện từ hư không khiến anh rùng mình, đầu óc trì trệ không hoạt động.
Nương theo ánh trăng yếu ớt chiếu qua màn cửa sổ, Bhutto lấy hết can đảm ngẩng đầu lên. Tức thời, một cái mặt hề với nụ cười quỷ dị đập vào mắt, cách mặt anh chỉ khoảng một nắm tay.
Anh sợ hãi đến mức không thể phát ra âm thanh nào, tiếng hét như nghẹn lại ở cổ họng, có chút không kịp thở.
"Anh vẫn còn muốn khóc sao?"
Mặt nạ hề cười ngoác đến mang tai, vẻ mặt vặn vẹo đáng sợ. Trong chớp mắt làm Bhutto cảm nhận được, nếu anh nói muốn, tên hề có thể tiễn anh đi luôn.
Bhutto suýt chút nữa tắt thở. Anh nén lại những giọt nước mắt sắp tràn ra, xuất phát theo bản năng mà điên cuồng lắc đầu.
"Vậy là tốt rồi."
Đối phương trông có vẻ rất cao hứng nói: "Tôi ở chỗ này rất lâu mới tìm được khăn giấy bây giờ đã đưa cho anh dùng hết, nếu anh mà khóc nữa tôi cũng không còn khăn giấy đưa cho anh đâu."
Dưới lớp mặt nạ có vẻ là một cậu trai trẻ tuổi. Nếu nghĩ theo hướng khác, cũng có thể coi rằng đối phương là một người rất nhiệt tình, nhưng trong tình cảnh này, anh chỉ cảm thấy điều này thật khủng khiếp.
Trên thực tế, bất luận là ai đang khóc một mình trong căn phòng khóa trái. Đột nhiên xuất hiện một kẻ đeo mặt nạ, mà kẻ đó còn nhiệt tình cung cấp khăn giấy cho mình, nói không sợ là hoàn toàn không có khả năng.
Bhutto cảm thấy cái thứ không biết tên này đang giả ngu để hạ thấp sự cảnh giác của anh, nước mắt nước mũi lại cuồn cuộn muốn trào ra.
"Cậu rốt cuộc... rốt cuộc muốn làm gì?" Anh căng da đầu lắp bắp hỏi kẻ đối diện.
Có vẻ như đã nói trúng ý muốn của tên hề, Bhutto thả lỏng một hơi, âm thanh cũng nhẹ lại. Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, gần như mặt dán mặt.
"Tôi muốn cùng anh làm một chút giao dịch."
Cái miệng ngoác to như được phóng đại trong mắt Bhutto thêm vài lần, anh lại bắt đầu thấy thấp thỏm, không biết cậu ta là ai mà có thể yên lặng xuất hiện trong căn phòng này.
"Cậu... cậu muốn giao dịch cái gì?"
Trong nháy mắt, Bhutto cảm giác như anh đang được chứng kiến một tên ác ma đến từ địa ngục.
"Một giao dịch mà đôi bên cùng có lợi."
Khi đối phương đang nói về nội dung giao dịch, anh dường như thấy thứ gì đó thấp thoáng sau lưng tên này.
Bhutto khựng lại đôi chút, nhìn kĩ mới chợt nhận ra đó là một cái đuôi đen tuyền. Một cái đuôi mà không một con người bình thường nào có khả năng sở hữu, nó như đang tỏa ra cảm giác nguy hiểm nào đó.
******
Một người đàn ông mặc trang phục quân đội đang từ máy bay phi hành đi xuống. Trên mặt đeo một cái mặt nạ phòng độc màu đen, nửa khuôn mặt đã bị che kín.
Bỗng có âm thanh vang lên trong quang não. Sauron nhìn thoáng qua, chuyển qua chức năng video.
Meister đeo chiếc kính gọng vàng bày ra bộ dạng lười nhác lên tiếng: "Giờ chắc hẳn cậu đã tới được điểm chỉ định rồi nhỉ?"
Trong mặt nạ phòng độc phát ra một tiếng ừ nặng nề.
"Vậy thì tốt." Meister khựng lại giây lát sau đó tiếp tục nói "Nhận được người thì mau chóng trở về, quản gia mới phải nhanh chóng quen thuộc với khác hạng mục công việc theo chức vụ của mình."
"Được."
"Người quản gia đó hình như được gọi là..."
"Á Tiêu."
"Đúng vậy." Meister đáp lại không chút do dự nào, nói thẳng: "Nhớ là không cần nhiều lời cùng đám ban trị sự kia, cậu không ứng phó được đâu."
Tiếng bước chân bắt đầu vang lên. Sauron liếc mắt một cái, trực tiếp cắt đứt quang não, căn bản là không thèm để ý Meister đang ở đầu bên kia lải nhải.
"Á Tiêu?" Người đàn ông trong giọng nói như đang ngầm xác nhận.
Cậu thanh niên trước mặt mặc một chiếc áo bành tô, mái tóc đen nhánh cùng thân hình mảnh khảnh. Trong tay xách theo một chiếc vali, đôi mắt màu lam sáng ngời khiến người ta không thể xem nhẹ.
Như là ý thức được đối phương chính là tới đón mình, chàng trai lộ ra một nụ cười từ tốn, chân thành lễ phép gật đầu đáp:
"Xin lỗi vì đã để ngài đợi lâu."

-Chương 1+
Donate by aypal Theo dõi 0

Lượt xem: 1228

Thể loại: Đam Mỹ, Hệ Thống, Truyện Chữ, Xuyên Không

TMDb: 7.9

Số chương: 33/33

0
BoredFineGoodAmazingExcellent

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Oneshot (2942) Phiêu Lưu (3178) Truyện Ma (2462) Xuyên Không (3639) Đam Mỹ (4405) Shoujo (1488) Viễn Tưởng (4323) Adult (8404) Hình Sự (1252) Hài VL (1913) Hentai (3359) Supernatural (1328) VLXX (20898) Sắc Hiệp (1288) Hài Hước (6470) Big Boobs (1470) Ngôn Tình (17404) Manhua (4019) Manhwa (3525) Manga (20866) Bí Ẩn (1888) Hành Động (6511) Tình Cảm (2067) Truyện Chữ (16057) Trọng Sinh (1224) School Life (2129) Slice of Life (1290) Cổ Đại (3424) Huyền Huyễn (2263) Kinh Dị (2510) Đô Thị (5697) Tâm Lý (1254) Audio (10477) Chính Kịch (6691) Truyện Màu (7314)