TXT 103/103
931 Theo dõi 0
TXT 2698/2698
895 Theo dõi 0
AUX 5/5
928 Theo dõi 0
TXT 137/137
406 Theo dõi 0
TXT 26/26
414 Theo dõi 0
TXT 367/367
684 Theo dõi 0
AUX Full
705 Theo dõi 0
TXT 8/8
830 Theo dõi 0
TXT 12/12
326 Theo dõi 0

Nuôi Phu Lang Trong Văn Trạch Đấu
TXT 103/103
931 Theo dõi 0
Harry Potter Và Quyển Sách Tội Ác [C]
TXT 2698/2698
895 Theo dõi 0
Trọng Sinh Đừng Làm Kẻ Si Mê Nữa
AUX 5/5
928 Theo dõi 0
Nguyện Giả Thượng Câu
TXT 137/137
406 Theo dõi 0Sau Khi Trúc Mã Chết, Tôi Lại Gặp Mộng Xuân: Chương 1
Đây không phải lần đầu tiên Trường Ngọc gặp mộng xuân, thực tế từ một tháng trước, sau đợt nghỉ hè ở nơi mình học năm xưa cô liền bắt đầu nằm mơ.
Vừa mới bắt đầu chỉ là một tuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô một thứ. Thật ra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mất khỏi sinh mệnh cô thật lâu kia nay bỗng xuất hiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.
Đây không phải lần đầu tiên Trường Ngọc gặp mộng xuân, thực tế từ mộtháng trước, sau đợnghỉ hè ở nơi mình học năm xưa cô liền bắđầu nằm mơ.
Vừa mới bắđầu chỉ là mộtuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô mộthứ. Thậra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mấkhỏi sinh mệnh cô thậlâu kia nay bỗng xuấhiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.
Hỏi rõ địa chỉ, Trường Ngọc đổi một bộ váy màu trắng, ngồi xe taxi đến đó.
Kiến trúc hai bên đường không ngừng lui về sau, ánh mắTrường Ngọc có chúmờ mịt, cô nhớ đến những chuyện trước kia.
Trúc mã của cô, Cố Tranh, ba năm trước đây đã qua đời, năm ấy cũng giống như hôm nay, là mộmùa hè nóng cháy, bọn họ cũng vừa mới thi đại học xong.
Đang chuẩn bị lập kèo ra biển chơi, Cố Tranh lại nhận được mộcú điện thoại, nói có việc phải đi ra ngoài trước mộchuyến. Trường Ngọc tuy rằng oán giận cũng chỉ có thể nhìn cậu ấy rời đi.
Cô còn nhớ rõ Cố Tranh xoa tóc mình, giống như trước đây thường xuyên đem mái tóc xử lý tốcủa cô làm cho rối loạn, chọc đến Trường Ngọc phácáu, cậu ấy mới vẻ mặsung sướng rời đi.
Cô không nghĩ tới, lần ấy quay người chính là vĩnh biệt.
Cố Tranh xảy ra tai nạn xe cộ, chờ đến thời điểm cô chạy đến bệnh viện, chỉ có thể nhìn thấy khối thi thể phủ khăn trắng, cô thậm chí cũng không dám xốc khăn lên xem mặcậu. Máu huyếtoàn thân như bị rúsạch, Trường Ngọc vô lực mà ngã trên mặt đất, ngấđi.
Sau đó, Trường Ngọc lâm vào bi thương, ròng rã suốba năm mới nguôi ngoai.
Mà lời hai người hẹn ước cùng nhau thi đậu, cũng biến thành mộmình cô bước vào cổng trường đại học.
"Tiểu thư, tới rồi."
Tài xế nhắc nhở cô, Trường Ngọc hoảng hốlấy lại tinh thần, trả tiền cho tài xế rồi xuống xe.
Quán cà phê này cũng là nơi hai người khi đi học thường xuyên lui tới, nhìn logo quen thuộc, cô theo bản năng muốn lui về phía sau, sau đó mím môi, mới lấy hếcan đảm đi vào.
Vừa vào cửa, Trường Ngọc liền thấy người ngồi trong góc. Sau khi Cố Tranh chết, mẹ Cố già nua nhanh chóng, cùng người trẻ tuổi ưu nhã trong trí nhớ của cô hoàn toàn không giống nhau, tuy nhiên quần áo trên người vẫn trang nhã thời thượng như cũ.
Thấy cô đi tới, mẹ Cố nhanh chóng đứng dậy, một bộ dáng đầy lòng mong đợi, đến nỗi Trường Ngọc phải sửng sốt, bước chân đi tới cũng ngừng lại.
Mẹ Cố cũng ý thức được phản ứng của mình hình như hơi quá, bà kiềm chế cảm xúc, lại ngồi xuống, kêu Trường Ngọc tới đối diện.
Trường Ngọc bấan ngồi xuống, nói thậcô không muốn thấy người nhà của Cố Tranh. Cậu ấy chếđi đã khiến cô mấđi can đảm vốn có, cô không thể tiếp thu được sự thậmộngười mới giây trước đùa giỡn cùng cô, giây sau bị tuyên bố tin dữ. Nhìn đến người nhà của cậu ấy, cô sẽ nhớ đến khối thi thể nằm đó cùng miếng vải bố trắng vĩnh viễn không bao giờ mở ra nữa.
Trường Ngọc thở ra một hơi, miễn cưỡng ổn định tinh thần "Dì Cố, xin hỏi dì tìm con có việc gì sao?"
Mẹ Cố rũ mi mắt: "Ngọc Nhi, nơi này, có đồ vậA Tranh muốn đưa cho con."
"Cho con?"
"Đúng vậy."
Mẹ Cố từ trong tay lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, "Lúc trước bởi vì A Tranh... Đồ vậtrong phòng nó dì cũng chưa từng đụng đến, hai ngày trước dì định rời nơi này đi du lịch... cũng coi như thả lỏng tâm tình mộchút. Khi sửa sang lại phòng A Tranh, dì pháhiện cái này, dì nghĩ đại khái là A Tranh muốn tặng cho con."
Nói, bà đem hộp quà trên tay đưa cho Trường Ngọc.
Trường Ngọc chần chờ mà tiếp nhận, muốn mở ra, lại không có dũng khí, cũng may mẹ Cố không có miễn cưỡng cô.
"Ngày mai, dì cùng ba nó rời đi nơi này, con có nguyện ý ở lại trông chừng phòng ở trước khi bọn dì về không?"
"Phòng ở dì sẽ cho người định kỳ quétước, con chỉ cần chờ đến lúc dì và chú trở về, đem chìa khóa lại cho bọn dì, có được không?"
Trong mắmẹ Cố hàm chứa ánh lệ, nắm lấy hai tay Trường Ngọc, đặvào trong tay cô một đồ vậlạnh băng. Cô không đành lòng cự tuyệt, gậđầu đáp ứng.
Mẹ Cố cười mộchút, vẻ mặtang thương.
Mẹ Cố đi rồi, Trường Ngọc nhìn hai đồ vậkhác biệtrong tay. Cô lẳng lặng đặchìa khóa màu bạc lạnh lẽo lên mặbàn, thậm chí không hỏi mẹ Cố khi nào trở về. Cô nghĩ, bọn họ vĩnh viễn cũng không trở lại nữa.
Rốcuộc, nơi này đối với họ thậsự quá đau lòng, quá tang thương.
Mặkhác, cô rũ mắt nhìn hộp quà nhỏ tinh xảo màu nâu có buộc dải lụa, đầu ngón tay trắng nõn kéo sợi dây, mở ra hộp quà, một vòng cổ ngân bạch hiện ra trước mắt.
Chính giữa vòng cổ chạm khắc mộkhối huyếngọc nhỏ, dưới ánh đèn lộng lẫy, lượng huyếsắc bên trong lẳng lặng lưu động.
Nháy mắt, Trường Ngọc rơi lệ. Cô bỗng nhớ trước đây, cao tam năm ấy cô tâm tâm niệm niệm muốn vòng cổ đã lâu, Cố Tranh nói chỉ cần cô cùng cậu thi đậu cùng trường liền tặng cho cô.
Vì lời hứa hẹn này, cho dù Cố Tranh là đứng đầu lớp, mà cô chỉ tàng tàng xếp ở giữa, đều liều mạng giống nhau học.
Giờ phúnày cô minh bạch, chẳng sợ cô thi không đậu, Cố Tranh đã sớm chuẩn bị đưa cho cô.
Cô run rẩy lấy tay đem vòng cổ đeo lên, đêm đó liền gặp mộng xuân.
Mộchúdấu hiệu gặp mộng xuân cũng không có, cô chỉ mơ mơ hồ hồ cảm giác thân thể bị ai đó thao lộng, mí mắnặng trịch đến độ không thể mở ra được, chỉ có thể bị người nâng chân lên cao, bóp bắp đùi bị làm đến cao trào.
Đó là lần đầu tiên cô gặp mộng xuân trong 21 năm qua, chân tay có chúluống cuống. Nhưng tốxấu gì cũng không còn là thiếu nữ ngây thơ nữa, Trường Ngọc chỉ nghĩ đơn giản là bởi cô thành niên nên có nhu cầu, sau đó lén lúmà giặkhăn trải giường bị rớt, còn có quần đùi màu hồng nhạt.
-Chương 1+
Vừa mới bắđầu chỉ là mộtuần một lần, đến bây giờ, cơ bản là hai ba ngày một lần.
Cô còn nhớ rõ ngày gặp mộng xuân, mẹ của đại trúc mã thuở ấu thơ bỗng nhiên tìm cô, nói muốn cho cô mộthứ. Thậra lúc ấy cô nắm di động trong tay, chần chừ không muốn đi, vì cái tên đã biến mấkhỏi sinh mệnh cô thậlâu kia nay bỗng xuấhiện.
Nhưng trong điện thoại, giọng nói của dì ẩn ẩn mang theo cầu xin cùng đau thương, cô nói không nên lời cự tuyệt.
Hỏi rõ địa chỉ, Trường Ngọc đổi một bộ váy màu trắng, ngồi xe taxi đến đó.
Kiến trúc hai bên đường không ngừng lui về sau, ánh mắTrường Ngọc có chúmờ mịt, cô nhớ đến những chuyện trước kia.
Trúc mã của cô, Cố Tranh, ba năm trước đây đã qua đời, năm ấy cũng giống như hôm nay, là mộmùa hè nóng cháy, bọn họ cũng vừa mới thi đại học xong.
Đang chuẩn bị lập kèo ra biển chơi, Cố Tranh lại nhận được mộcú điện thoại, nói có việc phải đi ra ngoài trước mộchuyến. Trường Ngọc tuy rằng oán giận cũng chỉ có thể nhìn cậu ấy rời đi.
Cô còn nhớ rõ Cố Tranh xoa tóc mình, giống như trước đây thường xuyên đem mái tóc xử lý tốcủa cô làm cho rối loạn, chọc đến Trường Ngọc phácáu, cậu ấy mới vẻ mặsung sướng rời đi.
Cô không nghĩ tới, lần ấy quay người chính là vĩnh biệt.
Cố Tranh xảy ra tai nạn xe cộ, chờ đến thời điểm cô chạy đến bệnh viện, chỉ có thể nhìn thấy khối thi thể phủ khăn trắng, cô thậm chí cũng không dám xốc khăn lên xem mặcậu. Máu huyếtoàn thân như bị rúsạch, Trường Ngọc vô lực mà ngã trên mặt đất, ngấđi.
Sau đó, Trường Ngọc lâm vào bi thương, ròng rã suốba năm mới nguôi ngoai.
Mà lời hai người hẹn ước cùng nhau thi đậu, cũng biến thành mộmình cô bước vào cổng trường đại học.
"Tiểu thư, tới rồi."
Tài xế nhắc nhở cô, Trường Ngọc hoảng hốlấy lại tinh thần, trả tiền cho tài xế rồi xuống xe.
Quán cà phê này cũng là nơi hai người khi đi học thường xuyên lui tới, nhìn logo quen thuộc, cô theo bản năng muốn lui về phía sau, sau đó mím môi, mới lấy hếcan đảm đi vào.
Vừa vào cửa, Trường Ngọc liền thấy người ngồi trong góc. Sau khi Cố Tranh chết, mẹ Cố già nua nhanh chóng, cùng người trẻ tuổi ưu nhã trong trí nhớ của cô hoàn toàn không giống nhau, tuy nhiên quần áo trên người vẫn trang nhã thời thượng như cũ.
Thấy cô đi tới, mẹ Cố nhanh chóng đứng dậy, một bộ dáng đầy lòng mong đợi, đến nỗi Trường Ngọc phải sửng sốt, bước chân đi tới cũng ngừng lại.
Mẹ Cố cũng ý thức được phản ứng của mình hình như hơi quá, bà kiềm chế cảm xúc, lại ngồi xuống, kêu Trường Ngọc tới đối diện.
Trường Ngọc bấan ngồi xuống, nói thậcô không muốn thấy người nhà của Cố Tranh. Cậu ấy chếđi đã khiến cô mấđi can đảm vốn có, cô không thể tiếp thu được sự thậmộngười mới giây trước đùa giỡn cùng cô, giây sau bị tuyên bố tin dữ. Nhìn đến người nhà của cậu ấy, cô sẽ nhớ đến khối thi thể nằm đó cùng miếng vải bố trắng vĩnh viễn không bao giờ mở ra nữa.
Trường Ngọc thở ra một hơi, miễn cưỡng ổn định tinh thần "Dì Cố, xin hỏi dì tìm con có việc gì sao?"
Mẹ Cố rũ mi mắt: "Ngọc Nhi, nơi này, có đồ vậA Tranh muốn đưa cho con."
"Cho con?"
"Đúng vậy."
Mẹ Cố từ trong tay lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo, "Lúc trước bởi vì A Tranh... Đồ vậtrong phòng nó dì cũng chưa từng đụng đến, hai ngày trước dì định rời nơi này đi du lịch... cũng coi như thả lỏng tâm tình mộchút. Khi sửa sang lại phòng A Tranh, dì pháhiện cái này, dì nghĩ đại khái là A Tranh muốn tặng cho con."
Nói, bà đem hộp quà trên tay đưa cho Trường Ngọc.
Trường Ngọc chần chờ mà tiếp nhận, muốn mở ra, lại không có dũng khí, cũng may mẹ Cố không có miễn cưỡng cô.
"Ngày mai, dì cùng ba nó rời đi nơi này, con có nguyện ý ở lại trông chừng phòng ở trước khi bọn dì về không?"
"Phòng ở dì sẽ cho người định kỳ quétước, con chỉ cần chờ đến lúc dì và chú trở về, đem chìa khóa lại cho bọn dì, có được không?"
Trong mắmẹ Cố hàm chứa ánh lệ, nắm lấy hai tay Trường Ngọc, đặvào trong tay cô một đồ vậlạnh băng. Cô không đành lòng cự tuyệt, gậđầu đáp ứng.
Mẹ Cố cười mộchút, vẻ mặtang thương.
Mẹ Cố đi rồi, Trường Ngọc nhìn hai đồ vậkhác biệtrong tay. Cô lẳng lặng đặchìa khóa màu bạc lạnh lẽo lên mặbàn, thậm chí không hỏi mẹ Cố khi nào trở về. Cô nghĩ, bọn họ vĩnh viễn cũng không trở lại nữa.
Rốcuộc, nơi này đối với họ thậsự quá đau lòng, quá tang thương.
Mặkhác, cô rũ mắt nhìn hộp quà nhỏ tinh xảo màu nâu có buộc dải lụa, đầu ngón tay trắng nõn kéo sợi dây, mở ra hộp quà, một vòng cổ ngân bạch hiện ra trước mắt.
Chính giữa vòng cổ chạm khắc mộkhối huyếngọc nhỏ, dưới ánh đèn lộng lẫy, lượng huyếsắc bên trong lẳng lặng lưu động.
Nháy mắt, Trường Ngọc rơi lệ. Cô bỗng nhớ trước đây, cao tam năm ấy cô tâm tâm niệm niệm muốn vòng cổ đã lâu, Cố Tranh nói chỉ cần cô cùng cậu thi đậu cùng trường liền tặng cho cô.
Vì lời hứa hẹn này, cho dù Cố Tranh là đứng đầu lớp, mà cô chỉ tàng tàng xếp ở giữa, đều liều mạng giống nhau học.
Giờ phúnày cô minh bạch, chẳng sợ cô thi không đậu, Cố Tranh đã sớm chuẩn bị đưa cho cô.
Cô run rẩy lấy tay đem vòng cổ đeo lên, đêm đó liền gặp mộng xuân.
Mộchúdấu hiệu gặp mộng xuân cũng không có, cô chỉ mơ mơ hồ hồ cảm giác thân thể bị ai đó thao lộng, mí mắnặng trịch đến độ không thể mở ra được, chỉ có thể bị người nâng chân lên cao, bóp bắp đùi bị làm đến cao trào.
Đó là lần đầu tiên cô gặp mộng xuân trong 21 năm qua, chân tay có chúluống cuống. Nhưng tốxấu gì cũng không còn là thiếu nữ ngây thơ nữa, Trường Ngọc chỉ nghĩ đơn giản là bởi cô thành niên nên có nhu cầu, sau đó lén lúmà giặkhăn trải giường bị rớt, còn có quần đùi màu hồng nhạt.
Mười Bốn Đêm
TXT 26/26
414 Theo dõi 0
Trọng Sinh Nữ Thầy Phong Thuỷ
TXT 367/367
684 Theo dõi 0
Diệt Quái Linh Tử Mộc Tán
AUX Full
705 Theo dõi 0
Mạn Thù Sát Hoa
TXT 8/8
830 Theo dõi 0
Cô Dâu Chết
TXT 12/12
326 Theo dõi 0Từ khóa: giải trí giải trí tổng hợp link tối cổ nghe gì Sau Khi Trúc Mã Chết Tôi Lại Gặp Mộng Xuân vlxx vtvgo tv xem gì
Bảo Linh Tú Quỳnh giải trí tổng hợp Thanh Mai Thu Huệ Anh Sa Yua Mikami radiotruyen link tối cổ Yui Hatano Đình Soạn iptv m3u8 Đình Duy Minami Aizawa Đình Soạn Kim Thanh Tuấn Anh Nguyễn Huy phim79 Min Do-yoon Tâm An nghe gì xem gì Ai Sayama Đình Huy Yu Shinoda Quàng A Tũn Hồng Nhung truyenngontinh vlxx vtvgo tv Nguyễn Thành giải trí Kana Momonogi Viết Linh vl79 Mayuki Ito Cô Úc Karen Yuzuriha Momo Sakura Nguyễn Hoa Hà Thu Suzu Honjo Đang cập nhật Trần Vân audio79.xyz tv79.xyz phim79.xyz truyen79.xyz phim79.com